Chủ Nhật, 24 tháng 4, 2011

Vọng Thơ


Vàng sân lá rụng chờ ai đó
Bước nhẹ qua thềm vọng tiếng thơ
Hàng mi khép mộng hờ xa vắng
Có phải anh về ve vuốt đêm ?

Vàng Rơi



Một ngày trôi lặng lẽ
Còn chút nắng bên đời
Vướng trên giòng nghiệt ngã
Nghe giọt sầu chơi vơi
 
Vàng đã phai sắc thắm
Lá rời cành ngu ngơ
Thu đi gieo ảm đạm
Bóng tàn theo áng mây

Đông len vào ký ức
Cho hồn đêm buốt giá
Tìm một cánh sao rơi
Lịm tắt cuối chân trời

Đêm ùa sâu trong mắt
Sương giăng mờ trên mi
Cung đàn im lặng tiếng
Chỉ còn lại thinh không

Ta cuộn mình trong góc
Vỡ từng phiến da khô
Bờ môi thôi mộng mị
Đếm thời gian phôi pha

Về lại Huế


Ngày em về .. Huế có nắng xôn xao
Rơi trên tóc làm hồng thêm đôi má
Ngày em về .. Huế cũng vẫn như xưa
Hàng phượng vỹ âm thầm bên lối cũ ?

Ngày em về .. Huế có nhớ ai mong
Trông ngơ ngẩn .. chiều vương trên áo tím ?
Cầu Tràng Tiền nghiêng mình soi bóng nước
Sông Hương buồn lờ lửng tiếng đò đưa

Có còn không giọng hò bên mái đẩy
Dáng lụa là .. thờ thẩn bước chân anh
Có còn chăng tóc thề buông hờ hửng
Đêm ru hời .. len nhẹ .. thóang sầu vương ?
 
Em đã về .. Huế nghe ngày dậy sóng
Cơn mưa phùn len lén ướp gót son
Hương trà thỏang .. sen bên hồ lay động
Thiên Mụ chiều chuông ngân vọng ngày thơ ..

Thứ Năm, 21 tháng 4, 2011

Hương đêm


Đêm khuya nguyệt vén mây .. e ấp
Hé nửa vầng soi .. nửa thẹn thùng
Nghiêng nghiêng thân trải vờn biển bạc
Cợt nước lăn tăn sóng vỗ về

Gió thu lãng đãng mơn man tóc
Ru hồn lữ khách thoáng mơ mơ
Dừng chân hưởng nguyệt say trong gió
Là đà cánh nhạn .. đón hương đêm ..

Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2011

Ươm ước mơ

  
Đếm hết tinh tú trên trời cho thỏa ước mơ
Dang đôi tay nhỏ ôm ước vọng vào đời
Em đưa tay hứng lấy vì sao lạc
Chở vào bến mộng .. xây đời em thơ 
  
Em ước sao tát hết bể sâu
Tìm trong lòng biển một niềm khát khao
Ước cho buồm giăng ngược gió về giòng quê hương
Tìm trong rạn vỡ một tình người đã quên
  
Em ước gì .. ước gì hỡi em
Khi ngân hà còn ngăn cách đôi nơi
Khi lá rơi tan tác mỗi chiều vàng
Khi người người còn chưa biết thương nhau
  
Em sẽ kết lại giải ngân hà
Cho Ngưu Chức nữ không còn cách xa
Em sẽ theo sông về cùng biển rộng
Ươm mây ngàn tưới mát tuổi măng non
  
Có những ước mơ về rất nhẹ
Quyện lẫn vào thơ sóng dâng trào
Và những ước mơ ơi nhỏ bé
Chở vào tim thành ánh sáng cho đời ..

Xếp ước mơ

Thôi .. em về xếp ước mơ
Chôn theo ngày tháng vội
Mùa xuân không trở lại
Tình yêu sẽ mãi không về
Thôi .. em về ôm tình dại
Che thời gian .. màu phai dấu
Sau vết hằn cô đọng
Nghe mưa phủ mờ vai
Sau những cơn giông tố
Đời nào có yên bình
Xin một lần ghi khắc
Để chiều tàn còn chút hồng phai
Thôi .. em về chờ thu tới
Ngồi nhìn chiếc lá vàng
Như tình trôi qua mau
Đời người xuôi theo sau
Qua những cơn gió bão
Lá xác xơ lênh đênh
Xoáy theo giòng nước lũ
Ai mang lá chìm sâu .. chìm sâu ..
Thôi .. ước mộng xa rồi
Em về mang dĩ vãng
Ghép vào những vần thơ
Lắng trong đêm ru hời .. dịu vơi …

Vô Vọng


Có những vô vọng từ dấu chân mây

In tím khung trời từ thuở hoang sơ


Có những vô vọng từ hạt sương rơi

Rớt xuống bên đời xóa nét ban mai
 

Có những vô vọng từ cành lá biếc

Chôn kín trong chiều ấp ủ rêu phong
 

Có những vô vọng đọng vào đáy mắt

Khép kín nhân gian nhan sắc nhạt màu
 

Có những vô vọng tâm sâu thầm kín

Xóa nổi đợi chờ xóa hết đời thơ …

Thụy di


Gió bay
Mây vụn vỡ
Rớt giọt mưa đọng giữa đời

Em đi
Còn hương thỏang
Vướng trong thơ một nụ hồng

Dáng em
Như trang vở
Khép trinh nguyên nét lụa là

Tóc em
Trôi trong gió
Cuốn hút sâu một gã khờ

Mắt em
Giòng thu thủy
Ngợp chiều đông trên xứ người

Môi em
Làm nắng ấm
Đốt tình si gọi xuân về

Em!
Có về
Ươm chút nắng
Gợi trong ta tuổi dại khờ ..


Một thoáng Thụy Trinh

Thoáng

Buổi sáng thức giấc
Lòng chợt từ tâm bất ngờ
Nhìn lại đời nghiệt ngã
Hồn vực sâu .. buông thả
Còn lại gì
Khi mặt trời vụt tắt .. cát bụi bay
Lên núi cao
Ôn từ bi .. sám hối
Ngày thảnh thơi ..

Hạt Đọng

Sáng có cơn mưa nhỏ
Rơi từng hạt mong manh
Đọng trên cành lá biếc
Anh có về hay chưa?
Em mơ nhìn hạt đọng
Trên vai anh sương mỏng
Để nghe hồn long lanh
Vỡ òa nửa ngày phai
Sáng lướt trên giòng nhạc
Quyện lẫn từng giọt rơi
Mưa đọng trên mái ngói
Mưa xoa dịu tình đau
Sáng café chưa anh
Có nghe môi lịm ngọt
Một chút hương ban tối
Điểm ngày dài trong xanh?

Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

Anh Đi

Anh đi để lại bên trời
Nụ tình  ngây dại một đời tơ vương
Em về mơ sợi tóc hương
Ngã hai màu nắng .. vàng thương nhớ người

U ẩn

Dấu muộn phiền vào trong góc nhỏ
Không gian chùng cô đọng ưu tư
Hồn miên man cuộn vào vỏ ốc
Trải tóc buồn che kín thời gian

Có tiếng vọng mơ hồ huyền ảo
Tâm u hoài ẩn một vần thơ
Làn khói mỏng tan trong chiều lộng
Thả vào đêm thay tiếng thở dài

Vươn tay chờ trăng qua kẻ lá
Soi hình hài giọt đọng sương khuya
Ướm chút sáng gọi bình minh lại
Mở cửa hồn đón gió tinh khôi

Gọi đêm

Một chiếc lá rơi hờ hững
Chừng như đợi bước ai về
Âm thanh vụn vỡ .. lặng thinh
Đêm trôi .. có lẽ anh không trở lại ..

Mưa rơi vô tình .. mờ nhạt
Ánh trăng khuyết bên thềm
Một lời muộn sao không nói đêm nay
Làm mưa đẫm ướt .. muộn phiền

Hứng từng giọt rơi rơi
Nghe thời gian về lặng lẽ
Còn đó một mảnh tình
Dấu vào trong những hạt nhớ .. bâng khuâng ..

Ray rức gọi đêm ru giấc lạc loài
Hạt sương vỡ tan trên thảm cỏ mềm
Sao anh chưa về lại ?
Nắng đã len vào hạt mưa đêm

Về .. về bên em .. gió đợi giao mùa ..

Rồi Một Ngày

Rồi một ngày nắng cháy trên đồng hoang
Đất khô cằn rời rã, ngóng chân mây
Vọng chút gió nào đưa về mòn mỏi
Cuối góc trời ráng ngã bóng mênh mông

Rồi một ngày mưa dầm làm cỏ mục
Lá úa màu thơ thẩn, hạ đã sang
Vén mây tìm làn hơi còn vương vấn
Cho nắng hồng lơi nhẹ thoáng heo may

Rồi một ngày tay đan tay rời rạc
Thơ không về, cung lạc, phím héo hon
Nốt nhạc xưa không còn ai ngân khúc
Rêu phủ buồn phong kín đàn vô âm

Rồi một ngày, một ngày không chờ đợi
Bão xoáy tròn cuốn hút thuyền trôi xa
Bến thẩn thờ hạt sầu dâng mi rủ
Hoang vắng về tóc nhạt đọng thiên thu

Rồi có ngày thuyền trôi về bến cũ
Mái chèo xưa còn khắc khoải hải hồ ?
Giòng nước trôi có bao giờ chảy ngược
Chỉ cạn dần theo nhịp tiếng thời gian !

Túy Tâm

Chiều xuống lạnh làm không gian chùng tím
Trong cõi mờ bất chợt ánh mắt em
Như lốc xoáy vào chuỗi ngày lắng đọng
Ôi nét u hoài khuấy động chiều mơ

Em đứng đó đôi mắt buồn xa vắng
Tựa áng mây trời che khuất chiều xuân
Rót nụ cười mong manh sao mời gọi
Thoáng gợn trong hồn ướm nhẹ vần thơ

Qua đáy cốc hình em mờ ẩn hiện
Bỗng chốc mơ hồ bỗng chốc loãng tan
Môi mắt đó dường như vào giấc mộng
Có phải túy mềm say khướt xuyên tâm ?

Tình Rơi


Anh thoáng đến cho hồn tôi ngây dại
Thả tình rơi nhuộm tím cả hoang chiều
Ôi đôi mắt anh ngàn khơi biển động
Đốt vàng thu nhốt một kẻ đa tình 

Bàn tay anh như loài rong ngải biển
Quấn vào đêm ru một giấc nghê thường
Tình cuồng trôi trên ngực đời nghiệt ngã
Thắp hương yêu chín cả nét son nồng

Anh đã đến trùng trùng xô sóng vỗ
Cuốn trôi đi một dãi cát si khờ
Lời buông lơi theo ngày không về lại
Dã tràng hoài ngơ ngẩn vọng bờ xa

Bởi yêu anh nên dài tay mộng ảo
Để nhạt nhòa héo úa đọng bờ mi
Dù môi phai một đời tôi vương đợi
Vẽ lưới hồng vớt lại chút tình rơi

Lá Về Cội


Một chiếc lá chợt rơi
Trôi theo vào cát bụi
Cành chơ vơ bật khóc
Thương ơi chiếc lá xanh

Một mảnh đời chợt tan
Nhẹ tênh vào thinh không
Còn đây người nuối tiếc
Nước mắt chảy thành sông

Hỡi người đi không về
Hồn bình yên chín suối
Thương thay người ở lại
Lòng chao đảo ngược xuôi

Hai giòng đời rẽ lối
Trong thế giới vô vi
Một người rũ bụi trần
Để lại những tiếc thương

Lá đã rơi về cội
Còn thân đau rã rời
Xin ngày mai chút nắng
Thắp nguyện cầu cho nhau
   
Một chút chia sẻ với NS Anh Bằng

Tình Thơ


Anh là cơn gió ru đêm dịu êm
Anh là con sóng vỗ về tình em
Bên đời anh đến một giấc tình nồng
Lần trong góc tối đôi bàn chân quen

Anh là cơn bão cuốn xoay hồn em
Anh là ngọn lửa quất hằn da thơm
Trong ngày anh đến men say tình thơ
Dìu đêm ngược ngã hồn chùng mênh mông 

Tình yêu cao vút khi tay tìm nhau
Vành môi nghiến nát tan bờ mi ngoan
Thời gian vật vã ngón tay nhẹ rung
Đàn khơi cung sắc ru đời lênh đênh 

Anh là nắng ấm phủ bờ vực sâu
Anh là rong ngãi quấn tràn thân si
Tay ngà khẻ lướt khúc trầm nâng niu
Trườn trên phím lỡ một thời đam mê

Hư Hao

Từ anh cắn nát môi ngoan
Ta về sám hối  hư hao một đời
Đem phơi vội chút tình rơi
Chừa dư một chút để khơi ngọt ngào
Ơi anh mộng đắm giữa trưa
Phập phồng ngực tựa tay thừa chênh vênh
Ta mang vết tích vào đêm
Giật mình hoang vắng môi mềm đẩm sương ..

Tình Bạn

Đèn lung linh huyền ảo
Đêm nhẹ nhàng như thơ
Nụ cười theo ánh mắt
Gieo rắc thêm tình thân
Đêm chuyện trò trao đổi
Không gian như cô đọng
Thời gian cũng ngừng trôi
Tình bạn ôi mênh mông
Xin cám ơn tình bạn
Xin cám ơn tình người
Còn cho nhau ưu ái
Đem cho nhau nụ cười

                       Viết cho 5 người bạn dể thương VT, UD, TN, LP, ĐV

Túy Mộng


Em đã ngang qua giòng sông huyền mộng
Túy ngát nồng đọng trên tóc ngây ngô
Để ta say trong mùi hương diễm tuyệt
Thơ hay người đã cuốn hồn ta trôi

Em lại về bỏ ta chơ vơ đợi
Gió theo mây lạc lối bước chân ngà
Trăng ơi trăng còn đây vần thơ đợi
Vỡ trong đêm buông một tiếng thở dài

Con dơi mỏi treo đời trên cánh ngược
Còn riêng ta mỏi cánh ngược ngã rồi
Em lại về có quay lưng nhìn lại
Một mảnh hồn vất vưởng có níu chân

Em lại xa như giòng sông không đợi
Như khói mờ tan loãng chỉ còn ta
Con lốc xoáy không làm ta quỵ ngã
Chỉ dáng em ngang ta gục ngã bất ngờ

Vọng

Khuya .. thao thc
Mt môi nghe v òa
Vng mt thoáng
Hương đng còn trong đêm
Khuya .. trăn tr
Da tht ca nhàu môi
Bàn tay ln
Ht chui tiếng hư thinh
Khuya .. còn đó
Trên c thơm mượt mà
Ngm git sương
Cong mi ướm hình hài
Khuya .. ch ai
Mưa cht ướt tóc dài
Qun vào đêm
V con nước dp dnh ..

Như Nguyện


Ta g¥p em Çêm Giáng Sinh r¿c r
Đôi m¡t em dÜ©ng nhÜ cä bÀu tr©i
Trong Çôi m¡t Ãy bình yên và trong sáng
Ta ch®t thèm m¶t nø hôn trên m¡t em
 
Em Çã ljn mang bao ÇiŠu kÿ äo
M¡t nai xanh ngây ngô choáng ng®p hÒn
Ta nhÜ th‹ chìm sâu vào Çôi m¡t
ThÃy bình yên và thÃy cä tình ngÜ©i
 
Ôi em nhÕ hiŒn thân tình nhân loåi
Tim bao dung và ánh m¡t lå kÿ
Tìm trong em bi‰t bao ÇiŠu m§i lå
Tìm trong ta nhÜ nguyŒn ܧc màu tr©i
 
ñôi m¡t em xanh màu nhung huyŠn ho¥c
Träi trong ta tình nhân loåi thi‰t tha
ñem ban phát cho cõi Ç©i trÀn tøc
Ánh m¡t em và cä trái tim hÒng.

Viết cho Như Nguyện Lê