Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011

Nốt Chờ


Em bỏ ngõ cho hồn đêm bay bỗng
Về bên anh thắp lại thoáng hương nồng
Kéo chút gió đã làm phai thương nhớ
Khi anh về hồn trĩu nặng ưu tư

Chút bỡ ngỡ trên bờ môi mộng ảo
Đã làm em thao thức với mong chờ
Đôi bàn tay đan lần theo nổi nhớ
Cũng đã tan theo nốt nhạc cuối cùng

Em muốn níu lấy thời gian vội vã
Muốn vươn tay ôm hết cả bầu trời
Che cả nắng để đêm vào dệt mộng
Để cùng anh mơ dạo khúc tương phùng

Em bật khóc khi mây ngàn ươm gió
Cuốn trôi xa hạnh phúc thoáng bất ngờ
Anh có biết dù bao giờ gặp lại
Vẫn đọng mãi trong thơ một nốt chờ

Thứ Sáu, 23 tháng 9, 2011

Cơn Sóng Tình


Anh không còn tuổi xuân
Nhưng còn trái tim nồng
Cho em tình đắm say
Những ngọt ngào đam mê

Anh không còn tháng năm
Dài bên em rong ruổi
Nhưng khúc nhạc yêu em
Là vĩnh cửu em ơi

Hai bên bờ sông tương
Tình anh treo đầu võng
Giữa lòng sông mênh mông
Anh trải rộng yêu thương

Chảy tràn về bên em
Nguồn thơ cùng bất tận
Làm hành trang em ơi
                                                                  Hãy vun sới cuộc đời

Anh chỉ biết yêu em
Yêu như thuở dại khờ
Anh giữ mãi trong thơ
Hình bóng em mong manh

Anh sẽ mãi yêu em
Yêu môi mắt em thiên thần
Tình yêu anh trao em
Là cơn sóng triền miên

Thứ Hai, 19 tháng 9, 2011

Nụ Cười Em

                                                                           
Mái tóc buông lơi em con gái Việt
Bước trong chiều giương biểu ngữ trên tay
Mỗi bước chân mang trái tim tổ quốc
Theo bố em người bị đảng giết oan

Tà áo trắng em bay trong gió lộng
Thay chiếc khăn tang em quấn cho người
Màu quần đen bao trùm lên màu đảng
Như một lời cho tất cả em ơi

Nụ cười em rực tươi trong nắng ấm
Dấu trong tim tiếng uất nghẹn không lời
Không chùn bước trước cản ngăn của đảng
Là hành trang cho tuổi trẻ xuống đường

Em hiên ngang da vàng giòng máu đỏ
Hồn thiêng Trưng Triệu đuổi hung tàn
Dẹp Bắc tiến dẹp tan quân bán nước
                                                       Đem an bình no ấm cho muôn dân

Biểu Tình Thầm Lặng

                                                                     
                                                       Trong thầm lặng em đi trong thầm lặng
Dưới mưa phùn không ướt lạnh tim em
Một trái tim bừng bừng tình yêu nước
Một trái tim đang hung đốt bao người

Tội em tôi biểu tình trong thầm lặng
Nhưng em ơi đất đã thấm thâm tình
Trời cũng hiểu khóc thương cho nhân thế
Tạo mưa nguồn cho tuổi trẻ nở hoa

Em vẫn tiến dù trời mưa tầm tả
Tiến lặng thầm với tiếng nói con tim
Là tất cả em ơi là tất cả
Đã thắp bừng ngọn đuốc yêu quê hương

Từng bước tiến vẫn lặng thầm tiến bước
Trái tim em đã nói hết bao điều
Hàng biểu ngữ quật cường trong mưa gió
Sát vai em làm run rẩy ươn hèn

Em ngẫng mặt hiên ngang vượt gian khó
Trái tim em là cả một bầu trời
Yêu quê hương ông cha ta gầy dựng
Dẹp tham tàn dâng bán đất cho nô

Tiếng nói em đã vang trong thầm lặng
Vượt bao ngàn hải lý rót trong tim
Làm rung động cả muôn ngàn khối óc
Kết cùng em đi dẹp loạn Bắc Triều

Thứ Tư, 14 tháng 9, 2011

Em Nơi Ấy


Ta gặp em chiều thu nơi xứ lạ
Mắt ngoan hiền cuốn hút cả thời gian
Dáng mong manh vai gầy như chiếc lá
Gió ghen hờn đọng trên má mông lung

Ta muốn kéo ngàn thu về cô đọng
Gom mây hồng mang trải dưới chân em
Cho mỗi bước em qua là nhung gấm
Ướp nụ tình trên từng phiến da thơm
  
Ta bỗng ước là gã khờ thơ dại
Theo gót mòn khắp lối em đi qua
Cho sỏi ghét tên tình si khờ khạo
Cứa nát giày ghi dấu vết theo em
  
Rồi tháng ngày em rời xa dĩ vãng
Ta nguyện cầu nơi ấy em bình yên
Giờ gặp lại sao mắt buồn trống vắng
Có phải ngày phai úa xót xa em ?
  
Em có biết ta thèm tan trong gió
Ve vuốt tay ngà nâng mỗi bước em
Biến hạt lệ em rơi thành ngọc quý
Mang vào đời tô thắm điểm trang em

Ta chợt muốn được tan vào trong nắng
Lướt trong màu tóc mượt mà êm
Để em nghe chiều vàng không hoang vắng
Và ta về bên gối mộng yêu em ..




Viết cho EY

Mong Manh Tình Đợi


Chiều xuống ngày trôi
Chờ anh trong góc phố mệt nhoài
Đàn vắng sầu buông
Nghe chơi vơi mơ khúc tình thơ
Rồi anh đến nhẹ nhàng
Ươm lên môi màu nắng mới
Và anh khẽ hát tình nồng
Đưa em vào mộng đắm tình yêu
Chiều qua rất vội vàng
Chia tay con phố lặng màu
Tình theo em về
Gót nhẹ vàng lang thang
Và em đếm thời gian
Mong manh tình đợi mong manh ..

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Tuổi Thơ Em




Thương qúa đi đôi mắt em lạc lõng
Giữa phố người cố kiếm một tình thương
Bàn tay khô em phơi trong nắng cháy
Van xin đời cho một chút yên vui
 
Em đứng đó níu tương lai hư ảo
Có chút thừa cho em cứu ngày mai ?
Ôi oan nghiệt tuổi thơ em lê lết
Chế độ nào cướp mất cả ngày xanh !
 
Sao thương qúa tấm thân em còm cõi
Đất là giường .. không có mái che thân
Em nằm đó trăng sao rơi trên tóc
Bàn chân dường như ngạo cả thế gian
 
Sương ướt lạnh thấm đời em rách nát
Vá víu hồn phơi trải dưới nắng hanh
Đời nghiệt ngã hay lòng người khắc nghiệt
Đốt cuộc đời em giữa chợ long đong 

Thương thật thương những mảnh đời phiêu bạc
Bởi vì người còn chưa nhận ra em
Búp măng kia tơi bời trong gió bão
Biết bao giờ vươn hứng ánh bình minh

Ai chà đạp nhân phẩm em .. cay đắng !
Chẳng ngoảnh đầu quay lại chút tiếc thương
Ôi hai tiếng Việt Nam hoài vang vọng
Sao dập vùi .. chôn lấp tuổi thơ em ?!

Biển Đông Dậy Sóng


Chiều
Qua chiều
Con nhìn về
Quê mẹ xa xăm
Nghe Biển Đông dậy sóng
Nước mắt chảy ngược vào tim
Thương quê hương lầm than tăm tối
Người đọa đày người ngục tù oán than
Người bắt bớ người yêu nước chống xâm lăng
Bao nhiêu năm Biển Đông thuộc nước Việt
Sao bây giờ im tiếng làm ngơ
Cùng đứng lên toàn dân tiến
Dành tự do dân chủ
Dẹp loạn ngoại xâm
Biển Việt Nam
Việt Nam
Ơi

Thứ Tư, 7 tháng 9, 2011

Rơi


Rơi
Giọt nước
Tràn trong đêm
Đọng trên mái tóc
Thấm bờ môi nhạt màu
Mặn chát hồn buốt đêm thâu
Bên cuộc đời nghiệt ngã
Còn chăng bến đợi
Không còn ai
Âm thầm
Khóc