Băn khoăn đọng lại giữa
mùa thu
Nghe gió qua thềm bỏ hạ
phai
Có phải thu về mang bối
rối
Phủ kín đông buồn
thoáng chơi vơi ?
Có phải băn khoăn hồn
tự tại
Hay chiếc lá vàng
vương vấn vương ?
Ngày mai lá úa tan vào
cõi
Vô thường còn lại kiếp
hoang vu
Còn đây một chút vàng
thu nhặt
Mang về ướp lại những
ngày xanh
Để mai chỉ còn thân
trơ trọi
Có chút nắng hồng xóa
băn khoăn ..