Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2011

Băn Khoăn


Băn khoăn đọng lại giữa mùa thu
Nghe gió qua thềm bỏ hạ phai
Có phải thu về mang bối rối
Phủ kín đông buồn thoáng chơi vơi ?

Có phải băn khoăn hồn tự tại
Hay chiếc lá vàng vương vấn vương ?
Ngày mai lá úa tan vào cõi
Vô thường còn lại kiếp hoang vu 

Còn đây một chút vàng thu nhặt
Mang về ướp lại những ngày xanh
Để mai chỉ còn thân trơ trọi
Có chút nắng hồng xóa băn khoăn ..

Nụ Hôn Rơi


Ơ kìa! một nụ hôn,
Rơi rớt trong tình cờ,
Em thèm thuồng trân quý,
Nhặt về đem chắt chiu.

Mang ra khoe với gió,
Ướm cùng nắng ban mai.
Cho dù một thoáng muộn,
Vẫn là chút xôn xao.

Em nhốt môi hôn lại,
Ấp ủ cùng với đêm.
Ai ngờ anh rao bán,
Nụ hôn em cho ai!
 
Em về ôm ngày dại,
Khóc vùi từng đêm thâu.
Tiếc cho tình phai vội,
Ơi nụ hôn em đâu? ..

Nón Bài Thơ


O đi mô mà vội,
Bỏ nắng ngã sau lưng?
Đôi tà vương cuống quýt,
Nghiêng chiếc nón bài thơ.

O ơi! đừng vội rứa,
Để anh đọc bài thơ,
Ép trên vành nón lá,
Che tóc O mượt mà.

Răng bước chân vội vã?
Mái tóc dài buông lơi,
Ôm lưng ong diễm tuyệt.
O dấu hồn anh mô?

Chậm lại anh theo với.
Đừng dấu nụ cười xinh,
Thẹn thùng sau nón lá.
O bước chậm, O ơi!

Đi ngang qua Tràng Tiền,
O nhớ đi song song.
Anh sẽ cầu gió lớn,
Cho tóc tựa bờ vai.

Anh về tương tư tóc,
Che dưới nón bài thơ.
Anh mơ làm chiếc nón,
Che bước đời O qua..

Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

Quyện Vào Nhau


Ngày và đêm hai màu đen trắng,
Trắng và đen màu của cuộc đời.
Có lúc đen như cà phê đọng,
Có chút màu khi trắng cuộc chơi. 

Mặt trời và trăng hai tinh thể,
Rất cần nhau như thể loài người,
Nhưng không đến gần bên nhau mãi.
Ôi tạo thế! tận cùng đổi thay.

Anh và em hai người xa lạ,
Gặp một lần mà đã như quen.
Chẳng thể xa và chẳng thể gần,
Chỉ đợi chờ, tròn những giấc mơ.

Tình em và anh hai giòng ngược,
Với mãi hoài sau những cuộc vui.
Lặn ngụp sâu tìm nhau trong cõi,
Thật, mơ hồ, đen, trắng, ngược, xuôi ..

Trời, trăng, đen, trắng, ngày và đêm.
Tình xa, tình vọng, tình gần, phai.
Em, anh, tinh thể trong màu nắng,
Yêu thương, hoà lẫn quyện vào nhau ..

Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

Từ Anh Đi


Từ anh theo bến lạ
Con đò ngang bỏ dỡ
Em theo trăng cõng gió
Vật vờ vớt ánh sao.

Từ khi trăng khuya khuyết
Nửa vầng trôi lãng bạc
Rong chơi cùng với gió
Rủ ngày tàn chơi vơi.

Từ anh không về lại
Hai ngã rẽ chia đôi
Sông buồn trôi ngừng thở
Cuối ngạn phủ rong rêu.

Từ em rũ mộng say
Tình theo vào mộ huyệt
Chôn vùi theo năm tháng
Nửa nụ cười tan nhanh ..

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2011

Ơi Buồn


Trùm chăn che dấu nổi buồn
Mà sao vẫn thấy giọt buồn đâu đây!
Rung cây cho rụng u sầu
Càng nghe quạnh vắng thấm sâu trong hồn.

Trèo lên con dốc đuổi buồn
Lăn nghiêng xuống vực tơ cuồn cuộn theo.
Uống cho cạn kiệt nguồn thơ
Chôn trong đáy cốc tan mơ vẫn buồn.

Trời ơi sao gỡ cái buồn
Đeo dai đeo dẳng như guồng chỉ tơ.
Bứt ra đem đốt thành tro
Khói um cuộn lại tròn vo cái buồn.

Ôi sao lại quẩn quanh hoài
Đem đi phơi nắng hiên ngoài không vơi.
Tưởng đâu mở được cái buồn
Mà sao vẫn thấy ơi buồn buồn ơi!