Thứ Năm, 22 tháng 3, 2012

Trở Về



Tôi trở về căn nhà hoang khép kín
Kể từ anh con sóng nhỏ vô tình
Cuốn trôi xa giòng thơ trên cát mịn
Bỗng lặng người hoa vẫn nở ngoài hiên

Giàn hoa xưa tưởng tàn theo gió biển
Mãi âm thầm ươm nắng chở mùa thơ
Đôi mắt ướt chớp nhanh rồi rộng mở
Sợ hình hài hoa tím cũng như anh

Giòng lệ vỡ tuôn tràn theo vần muộn
Ép vào hoa gởi gió tới mây ngàn
Hương bằng hữu sẽ không bao giờ cạn
Thấm vào hồn, chảy mãi tận ngày sau
 
Tôi mở cửa cho nắng len mái tóc
Hong khô ngày ủ rủ, lá vàng phai
Trải lên khắp, dệt muôn màu thân ái
Viết cho người tạ khúc ẩn trong thơ ..


Viết cho thi khách thường ghé ngang ..

8 nhận xét:

  1. Thơ hay quá.
    Cám ơn Người Thơ DÁNG THƠ
    Kính
    vdn

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn những lời khích lệ của "Người Việt" ..

      Xóa
  2. Hihi, nhà em hôm nay ghé ngang đây,
    chẳng dám nhận là thi khách,
    chỉ là chịu không nổi một cơn gió bụi nên khách đường xa dừng lại cuộc lữ.
    *(^_^)*

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn cơn gió bụi đã đưa thoáng hương đêm thoảng qua, để cho bóng dáng thơ trở về lại căn nhà nhỏ -------/---@

    Trả lờiXóa
  4. "tro ve" mang net buon ru ruou, mot vet nang hat qua hien xuyen qua toc... Buon qua nhi! co le minh dang song xa nha co tam trang nhu vay chang.

    Trả lờiXóa
  5. Cám ơn người ghé ngang và cảm thông ...

    Trả lờiXóa