Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2020

Loay Hoay


Lắng một chút để cảm ngàn nổi đau
Chảy tràn như phiến thạch lòng đất sâu
Mở lòng ra nhìn quanh bao oan nghiệt
Đường nào dành cho đất mẹ mai sau?

Chạm vào hồn để tim còn co thắt
Theo nhịp buồn của đất nước điêu linh
Người thoi thóp, quyền tự do đóng chặt
Hỡi Mẹ Việt, dân tộc sẽ về đâu?

Sẽ về đâu, anh còn trong ngục tối
Chị vác cả đời trên nghiệt ngã ơn cho
Em trói hồn vào ngục tù tâm thức
Kẻ ơ hờ, người đau quặn, loay hoay!

Ngày dần qua hay ngày rồi khép lại
Bóp nghẹt dần, còn bám víu gì đây,
Còn gì cho ngày mai nơi trời Việt?
Chốn lao tù bóng tối vẫn phủ vây.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét