Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

Khép Cửa


Đôi khi nghe bước chân em về rất nhẹ
Hồn chợt từ bi theo tiếng guốc thở dài
Bàn tay xưa, một thời ươm mộng mị
Rải lên đời, ôi những vết chém đau thương.

Đôi khi bơi trong mắt em đầy nghi hoặc
Bờ môi kia tan chảy phiến băng trần
Nghe gió vút lên, thời gian chừng ngưng đọng
Thả lênh đênh buồn trong giấc ngủ thiện ngoan.

Thôi, bước chậm lắng nghe từng khắc khoải
Đã quen rồi từng góc nhỏ cuộc chơi
Ta thắp nến đốt tàn hương sót lại
Khép cửa về thao thức thoáng ngày mơ …

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét