Thứ Ba, 27 tháng 9, 2011

Nốt Chờ


Em bỏ ngõ cho hồn đêm bay bỗng
Về bên anh thắp lại thoáng hương nồng
Kéo chút gió đã làm phai thương nhớ
Khi anh về hồn trĩu nặng ưu tư

Chút bỡ ngỡ trên bờ môi mộng ảo
Đã làm em thao thức với mong chờ
Đôi bàn tay đan lần theo nổi nhớ
Cũng đã tan theo nốt nhạc cuối cùng

Em muốn níu lấy thời gian vội vã
Muốn vươn tay ôm hết cả bầu trời
Che cả nắng để đêm vào dệt mộng
Để cùng anh mơ dạo khúc tương phùng

Em bật khóc khi mây ngàn ươm gió
Cuốn trôi xa hạnh phúc thoáng bất ngờ
Anh có biết dù bao giờ gặp lại
Vẫn đọng mãi trong thơ một nốt chờ

1 nhận xét: